(Webtretho)
Khi cố gắng xác định tính cách của con để có hướng nuôi dạy cho đúng,
bạn rất dễ gán con vào dạng công chúa ngủ trong rừng, mọt sách thích
ngồi lì một chỗ hay đứa trẻ siêu quậy, tăng động không thể ngồi yên. Và
một khi đã dán xong nhãn cho con, chúng ta sẽ lập tức có những băn khoăn
lo lắng.
Nếu con bạn hướng ngoại?
Nếu con bạn là đứa trẻ thích tham gia vào hội nhóm, những nơi đông
người, những môn thể thao đồng đội thì sao? Đâu có sao! Ít nhất là không
sao cho đến khi bạn phải nhận cuộc gọi “mắng vốn” từ cô giáo ở trường
vì con bạn quá “tích cực” làm trò trong lớp, trêu chọc các bạn, đùa dai
hoặc không tập trung làm bất cứ chuyện gì.
Một số nhà nghiên cứu tin rằng những người hướng ngoại có thể phản ứng
lại mạnh mẽ hơn với dopamine, một hóa chất tiết ra từ não khi chúng ta
tham dự vào những trò vui hay những câu chuyện thú vị. Những đứa trẻ
hướng ngoại luôn trong trạng thái sẵn sàng rủ rê người khác làm gì đó
hoặc tìm kiếm những trò mới lạ để làm. Khi đối mặt với một tình huống
mới, một người hướng ngoại có khuynh hướng tập trung vào những “phần
thưởng” tiềm năng. Chẳng hạn nếu được đưa cho một cây súng nước to, bé
hướng ngoại có thể nghĩ, Cây súng nước này bắn “hoành tráng” lắm cho coi! (Trong khi đó, một đứa trẻ hướng nội có thể nghĩ, Chơi súng nước cũng vui đấy, nhưng mà sau đó thì người sẽ ướt nhem. Hy vọng là mọi người không bắn nước vào mắt mình.)
Với tính hướng ngoại của mình, bé có thể rất tích cực trêu chọc người khác (Ảnh: Real Simple)
Thừa nhận (và chấp nhận) rằng bé cần phải thể hiện. Hãy cho con biết
rằng bạn hiểu bé muốn chia sẻ những ý tưởng trong đầu nhưng con cũng cần
hiểu được rằng người khác cũng cần được lên tiếng chứ không thể một
mình bé “cướp diễn đàn”. Bạn có thể giúp con tập luyện điều này trong
giờ ăn tối bằng cách: Mọi người kể chuyện theo lượt, nếu đứa con hướng
ngoại hiếu động của bạn chen ngang thì hãy bảo bé chờ, bạn sẽ lắng nghe ý
kiến của bé sau. Sự ghi nhận và bảo đảm này sẽ giúp bé cảm thấy thoải
mái hơn khi chờ đợi.
Lên kế hoạch “ngồi yên”. Dù một đứa trẻ hướng ngoại có thể có nguồn năng
lượng vô biên để làm rất nhiều thứ nhưng bạn hãy chắc chắn bé dành thời
gian (khoảng nửa tiếng chẳng hạn) để chỉ yên lặng nghe nhạc hoặc đọc
sách. Hãy giúp con nhận ra ích lợi của khoảng thời gian riêng tư này;
bạn có thể giúp bé liên hệ nhân quả bằng cách nói “Sau khi nghỉ ngơi một
chút trông con có vẻ khỏe hơn đấy, con có thấy thoải mái hơn không?”
Biết những giới hạn của bản thân. Mong muốn trò chuyện và kết nối của
một đứa trẻ hướng ngoại thỉnh thoảng có thể quá sức chịu đựng, đặc biệt
nếu bạn là một người hướng nội, nhưng bạn đừng để đến khi “ức chế” và
phải quát lên “Có thôi nói ngay không thì bảo!” Nếu con bạn còn nhỏ, và
bạn cần nghỉ ngơi thì hãy bảo với bé rằng, “Con kể chuyện vui lắm, nhưng
bây giờ mẹ cần yên tĩnh một chút, con kể chuyện cho các bạn thú bông
trước đi nhé.” Nếu con bạn đã lớn hơn, hãy thử cho bé sử dụng một chiếc
máy ghi âm, không chỉ được nói cho đã mà các bé còn rất thích ghi lại
giọng nói của mình.
Ghi nhận những cố gắng. Trẻ hướng ngoại có khuynh hướng hành động một
cách bốc đồng. Vậy nên khi bé thể hiện được sự kiềm chế, hãy cho con
biết bạn ghi nhận điều đó bằng những câu nói như “Mẹ thấy con đã cố gắng
yên lặng chờ mọi người dù mẹ biết là con đã rất muốn rời bàn để chạy đi
chơi, con của mẹ giỏi lắm!”
Khuyến khích niềm đam mê của bé. Đây là lời khuyên nên áp dụng với mọi
đứa trẻ, tất nhiên là vậy, nhưng đặc biệt nên áp dụng cho những bé hướng
ngoại bởi khi đã có đam mê, bé sẽ có thể thoải mái hơn trong việc tự
giúp vui cho chính mình được trong những năm tháng tuổi teen – khoảng
thời gian mà các bé hướng ngoại rất dễ bị cuốn vào đám đông.
Nguồn: Webtretho (lược dịch) / Theo Realsimple.com